Thursday, June 22, 2023

THE ALIAXIS GROUP - FIP produces valves and fittings

Since 1954 FIP produces valves and fittings in thermoplastic materials such as PVC-U, PP-H, C-PVC, PVDF, supplying all over the world components to be used in pressure piping fluids transportation.

Molded in FIP products there are over 60 years of experience as well as a strong quest for innovation.

The Aliaxis Group is a leading global manufacturer and distributor of primarily plastic fluid handling systems used in residential and commercial construction, as well as in industrial and public infrastructure applications.

Our brands have strong identity and are firmly established in the markets they serve. Aliaxis is present in over 40 countries, has more than 100 manufacturing and commercial entities and employs 15.700 people. In addition to the well-established markets of Europe and North America, we have operations in Latin America, Australasia and Asia.

We leverage our local and global knowledge of the industry, regulations and building habits to provide consistently excellent customer service through our distribution partners to building installers, infrastructure contractors and others. Thanks to the entrepreneurial spirit of its local people, balanced with the strengths, know-how and international reach of the Group, we continue to develop and improve our positions in key building and industrial applications throughout the world.

For more information about Aliaxis Group, visit www.aliaxis.com.
-------------------------------------------------
FIP - Formatura Iniezione Polimeri S.p.A.
Tel. +39 010 9621.1
Fax +39 010 9621.209
VAT Number 00276860103
sales@vinhanco.vn


Tuesday, June 20, 2023

SỰ THẬT PHŨ PHÀNG KHI LÀM LÃNH ĐẠO


1. Sự thật thường tốt hơn giấc mơ
Ở vai trò quản lý, khi bạn lật một viên đá lên và xem những dòng chữ được viết bên dưới nó, bạn có thể chọn lựa hoặc đặt viên đá trở lại như cũ, hoặc có thể chọn thông báo với tất cả các thành viên trong nhóm rằng: "Nhiệm vụ của tôi là nhặt viên đá lên và nói cho các bạn biết rằng nội dung của nó", mặc dù nội dung của nó có thể rất khủng khiếp và làm bạn sợ chết khiếp.
Trọng trách của lãnh đạo rất nặng khi vừa phải chịu áp lực từ cấp trên để chạy một chiến dịch tốt, vừa phải dẫn dắt và giao việc cho các thành viên trong nhóm. Đó là giấc mơ lý tưởng của lãnh đạo khi muốn mọi thứ phải thật sự hoàn hảo, không chấp nhận bất cứ sai lầm nào của các thành viên trong nhóm khi mắc phải.
Trên thực tế, trong một chiến dịch có quá nhiều đầu việc, việc nhân viên của mình không thể hoàn thành công việc đúng hạn hay làm hỏng/làm sai ý của bạn theo một cách mà chính bạn không thể tin được, là điều hoàn toàn có khả năng xảy ra. Điều đúng đắn ở đây là thái độ của bạn đối mặt với sự thật phũ phàng đó như thế nào? Nếu công việc không đúng hạn, thực tế là bạn cần phải sát sao hơn nữa với nhân viên của mình. Nếu công việc làm sai ý bạn, thực tế là bạn cần kiểm tra lại cách giao tiếp, truyền đạt của mình với nhân viên đã đầy đủ thông tin hay chưa, nhân viên của bạn đã thực sự nắm bắt được chính xác những gì bạn muốn hay chưa?
Ở một môi trường làm việc được xây dựng đúng đắn, nhân viên cũng sẽ có quyền lên tiếng góp ý với các quản lý - lãnh đạo của mình. Họ có thể đưa cho bạn những viên đá và nói rằng: "Chúng tôi cần các anh/chị để ý đến những điều này". Và khi nhận được những phản hồi như vậy từ nhân viên của mình, nếu bạn là quản lý, bạn sẽ đón nhận và xử lý chúng như thế nào? Tôi sẽ giải thích rõ hơn ở phần cuối của bài viết.
2. Quản lý cá tính mạnh thực chất là một điểm yếu
Đối với nhiều đội nhóm trong công việc, khi người quản lý quá sắt đá và uy lực sẽ dẫn đến tình huống mọi người e sợ vị lãnh đạo này. Cá tính mạnh mẽ cần phải xem nó như một tài sản, đồng thời cũng là một món nợ. Cá tính mạnh có thể là nguồn gốc nảy sinh nhiều vấn đề, nhất là khi mọi người che đậy sự thật phũ phàng qua mặt bạn. Nếu bạn đang ở vai trò quản lý, hãy ý thức và cảnh giác về khía cạnh này của bản thân.
Khi nhà quản lý để bản thân mình (thay vì để sự thực tế) trở thành động lực chính khiến mọi người e ngại, bạn đã vô tình tạo ra một công thức tạo ra sự tầm thường, thậm chí còn tệ hơn thế. Đây cũng là một trong những lý do chính tại sao những nhà lãnh đạo ít sức hút thường mang lại những kết quả tốt hơn về lâu dài.
3. Tạo ra một môi trường lắng nghe sự thật
Ở vị trí quản lý, bạn phải tạo ra được một môi trường nơi sự thật được lắng nghe và thực tế được nhìn nhận. Giữa việc tạo cơ hội cho mọi người được quyền lên tiếng và cơ hội được lắng nghe là hoàn toàn khác xa nhau, đặc biệt là sự thật phải được lắng nghe.
Vậy làm thế nào để tạo ra một môi trường lắng nghe sự thật? Hãy thử áp dụng một số chỉ dẫn dưới đây:
Bước 1: Lãnh đạo bằng câu hỏi chứ không phải bằng câu trả lời
Lãnh đạo cần cố gắng để hiểu các nhân viên của mình thông qua những câu hỏi vì một và chỉ một lý do: tìm hiểu thật rõ nguyên nhân, gốc rễ của vấn đề. Chúng ta sẽ không sử dụng các câu hỏi dạng gợi ý như: "Em có đồng ý với chị không?", hay để đổ lỗi và hạ thấp người khác như: "Sao em lại làm mọi thứ nát bét và tan tành như vậy?".
Một vài câu hỏi đúng đắn mà chúng ta nên áp dụng là: "Lúc này các em đang nghĩ gì?", "Các em có thể kể cho tôi nghe được không?". "Em hãy làm rõ cho chị hiểu hơn được không?", "Tại sao chúng ta phải lo lắng về điều này?".
Quản lý không nhất thiết lúc nào cũng phải hỏi để tìm bằng được một câu trả lời, rồi lại khuyến khích nhân viên đi theo tầm nhìn của mình. Làm lãnh đạo là bạn phải khiêm tốn thừa nhận rằng bạn chưa hiểu đủ rõ để có câu trả lời và sau đó biết đặt câu hỏi để có được những thông tin quý giá từ nhân viên của mình.
Bước 2: Tham gia vào các cuộc đối thoại và tranh luận, đừng ép buộc
Sau khi nắm được thông tin ở bước thứ nhất, quản lý cần tạo ra những cuộc đối thoại và tranh luận - nơi mà mọi người đều có quyền lên tiếng và ai cũng được lắng nghe từ phía đối phương. Có thể bạn sẽ thấy xuất hiện những hành động như: "tranh luận lớn tiếng" hay "trao đổi căng thẳng". Điều đó có thể xảy ra ở những buổi họp nghiêm túc. Nhưng tất cả việc đó sẽ chỉ dừng lại ở trong phòng họp. Khi bước ra cánh cửa, quản lý phải xác định được tư tưởng cho mọi người trở lại đồng nghiệp bình thường với nhau, không hề có một chút cảm xúc cá nhân nào được xen lẫn vào trong đó.
Quá trình này phải được thực hiện một cách nghiêm túc như là một cuộc tranh luận khoa học, để mọi người tham gia tìm ra câu trả lời tốt nhất, chứ không phải là giả vờ tranh luận giả tạo rồi tìm ra một phương án đã có sẵn trong đầu người quản lý.
Bước 3: Thực hiện các cuộc phân tích và không đổ lỗi
Khi quản lý gom lại các thông tin đã có ở trên, bạn và nhóm sẽ bắt đầu phân tích vấn đề - đặc biệt là không đổ lỗi - ngay cả khi đội nhóm của mình đang vấp phải những sai lầm khó tin. Trong một thời đại mà các nhà lãnh đạo thường cố gắng tự bảo vệ hình ảnh của mình thì rất khó để các thành viên trong nhóm hiểu được mình.
Những nhà quản lý - lãnh đạo dám đứng ra tự nhận lỗi sai thuộc về mình với cấp trên, không quyết định đổ lỗi cho nhân viên của mình khi họ mắc sai lầm, sẽ càng ghi điểm đậm hơn trong mắt cả nhân viên và sếp của mình.
Mấu chốt vấn đề ở đây là bạn mong muốn tìm kiếm sự thấu hiểu và học tập kinh nghiệm, và đó chính là bước quan trọng để tạo dựng một môi trường để sự thật được chú ý.
Lời kết
Sự thật phũ phàng luôn là nỗi ám ảnh với các vị trí quản lý - lãnh đạo. Khi bạn bắt đầu áp dụng một nỗ lực trung thực và cần mẫn để xác định tình hình thực tế của đội nhóm của mình, quyết định đúng đắn sẽ tự nó thể hiện điều này. Bạn không thể nào đưa ra những quyết định đúng đắn mà không nghiên cứu toàn bộ quá trình với một thái độ thừa nhận tính thực tế của hiện tại.
Khi lãnh đạo một đội nhóm, chắc chắn bạn sẽ phải đối mặt với rất nhiều khó khăn xảy ra trong quá trình làm việc. Nhưng sự khác biệt của một lãnh đạo tốt là cách họ phản ứng lại khi đối mặt trực diện với tình huống xấu. Đó là quá trình trui rèn nên những nhà lãnh đạo giỏi sau này. Những vấp ngã, sai sót trong công việc đều là những bài học đắt giá để giúp những nhà quản lý trở nên mạnh mẽ hơn sau này.
Và cuối cùng, bạn cần phải giữ vững niềm tin vào chính bản thân và đội nhóm của mình. Đó là một sự tự tin cần phải có để truyền cảm hứng cho các đồng nghiệp của mình. Bạn sẽ không thể vượt qua những khó khăn nếu chính bản thân bạn còn không tin vào chính mình.
(Tham khảo tài liệu từ sách "Từ tốt đến vĩ đại")

Sunday, June 4, 2023

GIA TRÌ LỰC CỦA BỒ-TÁT QUAN ÂM

NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
Trong kinh Phổ môn, Đức Phật nói về công hạnh của Quan Âm, hay lực gia trì của Ngài đối với chúng ta. Trước nhất, Phật nói Quan Âm có công hạnh đặc biệt là Ngài đã thành Phật từ lâu xa, nhưng Ngài không trụ ở ngôi vị Vô thượng Đẳng giác, mà Ngài nhập thế, chỗ nào có nhân duyên, có nhu cầu, Ngài hiện thân nơi đó.
Quan Âm có thể thị hiện trong tất cả các loại hình, tiêu biểu là 32 hiện thân như hiện thân Tỳ-kheo, Tỳ-kheo-ni, cư sĩ, đế vương, đồng nam, đồng nữ, thậm chí hiện thân làm Thiên long Bát bộ, tức thành phần nào, Ngài cũng hiện thân được nhằm mục tiêu cứu độ người có nhân duyên với Ngài. Vì vậy, có người cầu Quan Âm được, có người cầu nguyện không được, vì lực gia trì của Ngài không tới.
Lực gia trì ví như làn sóng điện, nhưng điện chỉ truyền qua kim loại, không truyền được qua gỗ. Lực gia trì của Quan Âm không tới được, vì nghiệp lực, hay ma lực là hai thế lực ngăn cách ta và Phật, ngăn cách ta và Bồ-tát. Khi phá được sự ngăn cách này, ta và Phật, ta và Bồ-tát thông nhau.
Ta bị ngăn cách lớn là ngũ uẩn: sắc, thọ, tưởng, hành, thức ngăn che. Phần nhiều chúng ta sống trong vòng luẩn quẩn này. Chúng ta mang thân ngũ uẩn thì bị cả năm thứ này tác hại, nhưng khi chết, ta chỉ mất sắc uẩn, vẫn còn bốn thứ là thọ, tưởng, hành, thức ngăn che.
Khi chết, thân xác hay sắc uẩn tan rã, nhưng người không biết, nói rằng thân này chết là hết. Phật nói chết là chấm dứt sắc uẩn, nhưng còn vi tế sắc, không phải mất hết. Nghiệp thuộc vi tế, không thấy, nhưng nhờ hiện ra thân, nên chúng ta biết được nghiệp. Phật nói do nghiệp, hay do thọ, tưởng, hành, thức tạo nên sắc thân bên ngoài khác nhau.
Bồ-tát Quan Âm thương chúng sanh, nhưng đối với người đáng độ, Ngài mới xuất hiện để độ. Vì vậy, lực Quan Âm gia trì người đáng độ là người tha thiết với đạo, tâm luôn nghĩ về Quan Âm. Khi gặp nguy hiểm, tâm họ hướng đến Quan Âm quá mạnh đến mức độ phá bứt được năm tầng ngũ uẩn, Quan Âm mới đến với họ, khiến ác ma thấy phải sợ.
Kinh Phổ môn nói người niệm Quan Âm đến nhứt tâm thì họ nhìn đâu cũng thấy Quan Âm. Người gặp tôi kể rằng lúc họ bị nạn ở biển, thấy Quan Âm xuất hiện trên đầu rồng cứu họ và họ trôi tắp lên bờ mà không hay biết. Tâm của đạo hữu được cứu, thấy Quan Âm cỡi rồng; trong khi người khác không thể thấy. Hoặc có người bị nhốt trong ngục tối, nghĩ phải chết, nhưng thấy Quan Âm hiện sáng trên vách tường và nẻ tường đi ra, dắt họ ra khỏi ngục. Vì niềm tin của họ tuyệt đối đến quên chết, quên sợ, nên họ nhận được lực gia trì của Quan Âm, vượt được tai nạn, khiến họ tăng trưởng niềm tin hơn.
Người niệm Quan Âm mà còn run sợ là còn kẹt ngũ ấm, làm sao Quan Âm gia trì được. Kẹt ngũ ấm là thấy mình còn có thân và đang bị nạn thì không thể nhận lực gia trì.
Nếu tâm mình vượt trên tầng vật chất, quên thân, quên thọ nạn, thì nạn vụt mất. Trong kinh Bát-nhã, Phật nói Quan Âm quán chiếu ngũ uẩn là không, nên tâm đứng yên. Đầu tiên, quên được thân vật chất, thì bốn uẩn còn lại thuộc sắc vi tế xuyên qua được vật chất. Vì vậy, người thực tập lý này, phá được một uẩn là sắc uẩn, họ đi xuyên qua được bức tường, xuyên qua nước không chìm, xuyên qua lửa không cháy. Họ đi bằng thân siêu vật chất.
Phá được sắc uẩn, còn lại thọ, tưởng, hành, thức là nghiệp. Thọ là sao. Tuy người chết không còn thân vật chất, nhưng còn nghiệp tập quán là thói quen cảm thấy nóng, lạnh, đói, khát…
Có trường hợp như sau, người chết chôn ở nghĩa địa Mạc Đỉnh Chi đã 15 năm rồi, nhưng khi giải tỏa nghĩa địa, người con hốt cốt lên, xác thân của người cha còn nguyên. Người nhà mới liệm lần thứ hai đưa vô lò thiêu. Bấy giờ cháu nội của ông này tự nhiên lên cơn sốt trên 40 độ. Cha của nó là bác sĩ mới đo nhiệt độ thì đứa con rút hàn thử biểu liệng và điểm vô mặt cha nó mà nói tụi bay ác, đốt tao nóng quá. Đó là cảm thọ còn, nên thấy lửa sợ nóng. Và đốt xong xác ông thì đứa cháu nội nói hết nóng và nhiệt độ trong người nó cũng trở thành bình thường.
Bác sĩ hỏi tôi như vậy là sao. Tôi nói giải theo Phật là ông nội chết xác thân, tức sắc uẩn không còn, nhưng còn bốn uẩn là thọ, tưởng, hành và thức. Vì thọ uẩn còn là còn tập quán cảm giác nóng.
Bà-la-môn giáo chủ trương đốt xác và tro rải ở sông Hằng để linh hồn siêu thoát. Nhưng Phật dạy rằng bốn phần thọ, tưởng, hành, thức là nghiệp còn, nên vẫn có tái sanh. Thọ, tưởng, hành, thức của người chết, Phật giáo gọi là trung ấm thân.
Trên bước đường tu, nếu phá được cảm thọ, thì giữa ta và Phật, giữa ta và Bồ-tát gần nhau hơn, bình tĩnh hơn, ít phan duyên hơn. Thật vậy, tu hành, phá được thọ uẩn, chúng ta sống nhẹ nhàng hơn người khác. Tới giờ ăn, chúng ta ăn; tới giờ nghỉ, chúng ta nghỉ; tới giờ làm việc, chúng ta làm việc. Theo quy trình chúng ta làm vậy, nhưng không bị lệ thuộc; cho nên phá được thọ uẩn, không ăn cũng không đói là sống trong thiền định, tức sức tập trung của mình mạnh, không bị vật chất và thiên nhiên chi phối.
Vì vậy, còn mang thân ngũ uẩn, nhưng chúng ta không bị sắc uẩn, thọ uẩn chi phối, nên hiện tướng giải thoát. Tu hành hơn nhau ở điểm này. Tuy còn bị ngũ uẩn ngăn che, nhưng người phá được một, hai uẩn là khá hơn.
Còn tưởng, hành và thức. Đầu tiên dùng tưởng uẩn để phá sắc uẩn. Theo kinh nghiệm riêng tôi, sử dụng tưởng uẩn bằng cách tôi tưởng ra Phật, tưởng ra Cực lạc để trú tâm vô đó. Đó cũng là kinh nghiệm của ngài Huyền Giác. Chúng ta tưởng ra Phật A Di Đà và cảnh Cực lạc, chúng ta cột tâm vô Phật Di Đà và Cực lạc, nên chúng ta quên những việc xung quanh.
Tôi thường sử dụng tưởng để phá sắc, thọ. Vì tôi tưởng mạnh nên không bị người xung quanh chi phối. Chúng ta tưởng Cực lạc và Phật A Di Đà mạnh thì dễ nhiếp tâm. Nếu chúng ta tưởng mạnh về Quan Âm sẽ xuyên được hành và thức, thì tâm trí đứng yên.
Chúng ta tưởng Quan Âm mạnh sẽ thấy Quan Âm xuất hiện và cứu thoát nạn. Điều này tôi đã chứng nghiệm trên thực tế. Thật vậy, gặp đối tác hung dữ, nhưng vì tưởng Quan Âm mạnh, nên ta hiện tướng Quan Âm, khiến người hung dữ không dám dữ với ta, hay không dám dùng mắt dữ nhìn ta. Ý này kinh diễn tả rằng La-sát không dám nhìn, huống chi là hại.
Người được gia trì nhờ tưởng mạnh, quên đói lạnh. Dùng tưởng để xuyên qua hai phần vi tế là hành và thức, nên tâm không khởi hiện hành và không nhớ quá khứ. Kinh nói ý này là tâm trí lắng yên. Đạt đến trạng thái như vậy, Thiền sư nói là sơn cùng thủy tận, giữa sống và chết, chúng ta chấp nhận chết thì một là chết, hai là thành bất tử. Có người kể rằng họ về từ cõi chết, nhờ Quan Âm cứu.
Lực Quan Âm gia bị, chúng ta có thể thoát tất cả nạn tai. Nghĩ chết, nhưng không chết là Quan Âm cứu. Còn biết tính toán, lo sợ, gia trì lực Quan Âm không tới được. Tập trung cao thì tình huống nào cũng thấy Quan Âm.
Quan Âm có nguyện ở Ta-bà vào địa phủ, nghĩa là ở Ta-bà và bị đọa vào địa phủ thì cũng gặp Quan Âm cứu chúng ta. Và tâm trí chúng ta lắng yên, nên được cứu. Hoặc chúng ta hiện thân Đại sĩ, nên ác ma không dám hại.
Quan Âm Thị Kính là cô gái bị chồng bỏ, nhưng rồi người này cuối cùng hiện thân thành Quan Âm. Người nhân gian nói Quan Âm có 32 tướng, sao không thờ, lại thờ người mặc áo trắng là Bạch y Đại sĩ.
Nếu tu Đại thừa và theo quan niệm Quan Âm hiện thân trong các loài, các cõi thì chúng ta không phân biệt người già trẻ. Đôi khi Quan Âm hiện làm trẻ con, bà già, Thiên tướng… Tất cả hình thức này theo Đại thừa là do Bồ-tát hóa thân để độ người có duyên, tức họ hướng tâm về Quan Âm một cách tuyệt đối sẽ thấy Ngài hiện ra cứu độ.
Đa số người thờ Bạch y Đại sĩ, hình ảnh khác ít được thờ. Vì Thị Kính quán tưởng Quan Âm cao, nên bà được coi là Quan Âm. Có trường hợp khác, Tiêu diện Đại sĩ cũng là Quan Âm được thờ trước cửa chùa để giữ chùa, có nét mặt hung dữ để trấn át cô hồn, làm nó sợ, không dám khuấy phá.
Có lúc Quan Âm hiện thân làm Sa-môn là thầy tu, nhưng đa số không thờ Quan Âm hiện thân thầy tu.
Vì khi Phật giáo truyền sang Trung Hoa, văn hóa Trung Hoa không chấp nhận thầy tu trẻ, khỏe mà đi xin ăn. Cho đến khi hình ảnh Quan Âm đưa vào, người ta mới tin, tức Quan Âm cứu đời, giúp người mới được chấp nhận, cho đến kinh Dược Sư được truyền bá, thì thầy tu không phải ăn hại, mà phải sản xuất được để tự nuôi sống mình và còn cứu đời giúp người, nên thầy tu được tôn trọng.
Hình ảnh thầy tu được mọi người công nhận, hay chư vị Tổ sư xuất hiện để cứu đời giúp người. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy rõ Quan Âm hiện thân vào các tu sĩ nhiều hơn là các vị cư sĩ. Thật vậy, Phật giáo truyền vào Việt Nam mới có nhà sư đánh cọp nổi tiếng là Quan Âm ở chùa Khải Tường, Gia Định. Sư xuất hiện bắt rắn đánh cọp, bảo vệ người dân, khiến họ quý trọng sư.
Một nhà sư khác gọi là Long Cốc cũng nổi tiếng bắt rắn. Long Cốc vô ở trong hang rắn. Người dân nể sợ, vì ông này có nhiều hóa thân, dân ở Bà Rịa cho đến Long Khánh kêu cứu, ông liền xuất hiện, là ông nhập thần. Và những người có duyên được ông độ, trong một đêm, tất cả họ đều thấy sư đến thăm. Dân thờ ông, tên Từ Thuận đại sư, nhưng dân không dám gọi tên mà gọi là Từ Nghịch. Ông đi đâu thì có cọp xuất hiện trước. Các sư xuất quỷ nhập thần để bảo vệ bình an cho người, họ mới kính trọng sư.
Các sư khác đa phần làm thầy thuốc, vai đeo túi thuốc, cổ đeo xâu chuỗi. Tôi nghe ông cụ thân sinh kể rằng xâu chuỗi có hột tròn, méo, vuông đủ thứ. Có một trẻ nhỏ sốt, ông lấy hột chuỗi mài lên nắp lu, hòa với nước cho uống, hết bệnh. Người ta tạ ơn, ông không nhận. Dân chúng nói rằng ông là Quan Âm hiện thân cứu đời.
Phật giáo miền Nam phát triển nhờ các sư hiện thân cứu đời, người bắt cọp, người dạy trồng lúa, người chữa bệnh, người làm thuốc…, người ta quý trọng sư là vậy.
Tóm lại, Quan Âm Bồ-tát có thể hiện thân trong đủ thành phần xã hội để cứu người, giúp đời. Nếu chúng ta phá được năm tầng ngũ uẩn ngăn che, chúng ta sẽ tới với Bồ-tát và nhận được lực gia trì của Ngài, thoát nạn tai, tinh tấn tu hành hơn nữa.
Hòa thượng Thích Trí Quảng